suc vat ho chi minh hiep dam va giet gai mien nam vi thanh nien

(Hình: súc vật hồ chí minh nút lưỡi dâm ô các bé gái miền Nam)

Lần gặp Bác Hồ Tôi bị mất trinh..

Huỳnh Thị Thanh Xuân

Năm 1964, tôi được cơ quan và Mặt trận dân tộc giải phóng miền Nam cho ra miền Bắc học văn hóa, đi bộ trên 3 tháng vượt Trường Sơn ra Hà Nội. Trường hành chính gần cầu Giấy, Hà Nội là nơi đón tiếp chúng tôi đầu tiên. Năm đó tôi mới 15 tuổi. Bởi vì sống trong vùng tạm chiếm của Mỹ – Diệm nên hiểu biết của tôi về Bác Hồ rất chi là ít ỏi.

Tôi đã sớm giác ngộ cách mạng, đã tham gia làm giao liên hợp pháp cho Thành ủy, Biệt động thành Đà Nẵng và Huyện ủy Điện Bàn, Đại Lộc. Cho đến khi lên chiến khu, tôi được ba tôi và các chú trong cơ quan dạy bảo thêm về tiểu sử của “Bác Hồ” – nhà ái quốc vĩ đại của dân tộc ta.Phải lúc bấy giờ “ Bác “như là thần thánh trong đầu tôi .

Trước khi tôi ra miền Bắc, ba mẹ tôi ôm tôi ngồi trên chõng tre căn dặn: “Con ơi, ra đến miền Bắc nếu được gặp Bác Hồ, con nói ba mẹ và gia đình mình cũng như các cô chú trong cơ quan gởi lời thăm sức khỏe của Bác. Con phải cố gắng học thật tốt để sau này về phụng sự quê hương nghe con”.
Lúc đó tôi chỉ biết im lặng.

Thật là vinh dự biết bao cho bản thân, gia đình và quê hương chúng tôi, tôi có tên trong danh sách gặp Bác Hồ. Đó là lúc 17 giờ ngày 30-8-1964. Sau khi ăn cơm chiều về có lệnh tập trung, bác Tố- Hữu – người phụ trách chung – nói: “Các cháu có danh sách sau đây ở lại cùng với anh Hanh phụ trách đội thiếu niên tiền phong”.

Bác Hữu đọc: “… Lập, Lộc, Dung (con bác Nguyễn Hữu Thọ), Đệ, Hòa (Khánh Hòa), Độ, Đâu và Thanh, Kiến (QNĐN)”.

Bác Hữu nói: “Các cháu chuẩn bị tư trang, sau 20 phút tập trung lên xe và được đi gặp Bác Hồ”.

Nghe vậy, tất cả chúng tôi có tên trong danh sách reo ầm cả lên làm vang dội cả phòng. Trong lòng ai nấy đều phấn khởi chạy về phòng thay áo quần, quàng khăn đỏ, chải đầu tóc gọn gàng rồi chạy xuống cầu thang (lúc đó chúng tôi ở tầng 3 nhà A1 của Trường hành chính Hà Nội). Xuống khỏi cầu thang chúng tôi thấy có 4 xe đậu trước cửa, 2 xe Vônga – 1 xe màu đen, 1 xe màu cà phê sữa – và 2 xe com măng ca màu rêu. Tôi nhanh chân nhảy lên chiếc xe Vônga ở gần cùng với Ba Đen và anh Hanh phụ trách. Đoàn chúng tôi gồm 16 người lên xe đầy đủ. Chiếc xe từ từ lăn bánh rẽ tay trái đến cầu Giấy đi thẳng đường đê Bưởi rồi rẽ phải vào đường Hoàng Hoa Thám, đến đường Hùng Vương chạy từ từ và dừng lại. Một chú công an mở cổng và đoàn chúng tôi đi bộ vào dọc theo con đường rải đá sỏi nhỏ, hai bên trồng nhiều cây cảnh đều và gọn đẹp.

Gần đến nhà khách, chúng tôi thấy xuất hiện ông già mặc bộ đồ kaki màu xám với đôi dép cao su đen đang từ từ đi ra nở nụ cười phúc hậu.
Bỗng anh Hanh và tất cả chúng tôi reo lên: “Bác Hồ!” rồi thi nhau chạy đến ôm chầm lấy Bác.

Chúng tôi tranh nhau ôm chặt lấy Bác, còn Bác thì xoa đầu và vỗ lưng chúng tôi rồi Bác dẫn chúng tôi cùng đi vào nhà và bước lên cầu thang tầng 2. Chúng tôi ríu rít như đàn chim được tụ về tổ ấm. Lên khỏi cầu thang rẽ tay phải đi vào phòng họp mặt, lúc đó chúng tôi và các chú, các bác đi cùng với Bác ngồi vào từng ghế quây quần xung quanh chiếc bàn lớn.

Câu đầu tiên Bác nói: “Dân chố gộ có mặt đây không?” (ý nói vui người dân QNĐN).

Bạn Dung ngồi gần chọc nách và nói “có ạ”.

Bác nói tiếp: “Dân dưa cải mắm cái có không?” (ý nói chỉ người địa phương Quảng Ngãi), tất cả chỉ qua phía Ba Đen (người dân tộc Tây nguyên) Ba-Đen nói “có ạ”.

Bác lại nói: “Dân đầu gấu (đầu gối chân) có không?” (ý nói người quê ở Phú Yên, Khánh Hòa, Bình Thuận).

Tất cả chúng tôi rất khó chiụ với sự giả tiếng và hỏi một cách kỳ cục của Bác. Sau đó Bác chỉ qua phía bạn Hòa., rồi Bác nói tiếp: “Các cháu ăn mích chính ích ích thôi nghen” (ý nói quê ở Nam bộ).

Tất cả lại chúng tôi lại không biết Bác nói gì nữa, sao bác dễu dỡ qúa vậy , những gì tôi học được về Bác khi còn ở miền nam hoàn toàn ngược lại khi tôi gặp con ngươì bác thật sự

Bác nói: “Hôm nay là ngày vui mà Bác cháu chúng ta gặp nhau như vậy chúng ta lại hát bài Kết đoàn”.

Bác vẫy tay bắt nhịp cùng chúng tôi, hội trường lúc này ngày càng tươi vui náo nhiệt. “Kết đoàn chúng ta là sức mạnh, kết đoàn chúng ta là sắt gang.”. Khi mà chúng tôi say sưa hát thì bác đi bóp vai những đứa con gái, tới chổ tôi thì bác không những xoa lưng tôi mà bác còn để cho bàn tay đi xuống hai bờ mông của tôi xoa xoa bóp bóp làm cho tôi thâý rất là khó chịu, nhưng tôi không dám lên tiếng đành đứng yên chiụ thôi.

Trước mắt chúng tôi là bánh cức chó và kẹo bột cám ngào đường và nước chè xanh mà Bác cho dọn sẵn, Bác nói: “Mời các cháu cùng ăn với các bác cho vui”.

Nói xong, Bác giới thiệu với chúng tôi: “Bác là Hồ Chí Minh, còn đây là bác Phạm Văn Đồng, người dưa cải đấy! Và đây là bác Trường Chinh, bác Võ Nguyên Giáp, bác Lê Thanh Nghị, các bác ở Bộ Chính trị hôm nay cũng có mặt với các cháu”.

Bác đang nói thì thấy một ông già từ từ đi vào, miệng cười, vừa đi vừa vỗ tay, Bác Hồ giới thiệu luôn: “Đây là bác Tôn của các cháu”, cả phòng lại vỗ tay một lần nữa. Bác đi đến từng người trong chúng tôi và ôm hôn mỗi người một cái.

Đến lượt tôi được Bác hôn vào môi tôi một cách say đắm lưỡi của bác còn thò vào miệng tôi ngoáy ngoáy, ngay lập tức tôi nhổm dậy và né khuôn mặt tôi qua một bên. Lúc này tôi muốn nói về tình cảm gia đình tôi, quê hương tôi với Bác nhưng bàn tay của bác không chiụ dừng lại sau bờ mông của tôi, còn tôi thì nghẹn ngào và mắc cỡ rồi.

Bác lướt qua bạn bên cạnh. Tự dưng tôi chảy nước mắt, tôi thấy Bác Hồ này có gì kỳ cục qúa không giống như bác Hồ mà chúng tôi học được trong miền nam ..

Bác nói: “Bây giờ có cháu nào đứng lên hát cho các chú và các bác ở đây nghe một bài nào?”.

Lúc này các bạn nhìn lẫn nhau vì đột ngột quá và thấy mắc cỡ không ai chuẩn bị kịp. Sau đó, anh Hanh chỉ Dung hát một bài.

Bạn Dung hát: “Ngày con mới ra miền Bắc con còn bé xíu như là cái hạt tiêu”, hát xong Dung nhận được một tràng vỗ tay khích lệ.

Đến bạn Hòa mạnh dạn đứng lên hát bài: “Vui họp mặt. Từ ngàn phương về đây cùng nhau đoàn kết cùng đi tới tương lai…”, lại một tràng vỗ tay khích lệ nữa vang lên.

Sau đó Bác nói: “Bác đại diện các chú ở đây căn dặn các cháu mấy điều. Bác biết các cháu ngồi đây là ở khắp các địa phương của miền Nam, Bác muốn gặp tất cả các cháu cũng như gia đình của các cháu và toàn thể đồng bào miền Nam song điều kiện chưa cho phép, đất nước đang bị chia cắt nhưng các cháu tin tưởng một ngày không xa Tổ quốc ta được thống nhất, gia đình chúng ta được sum họp, Bác sẽ có điều kiện đi thăm hỏi. Các cháu viết thư hoặc nhắn tin cho gia đình là Bác và các chú ở đây gửi lời thăm gia đình và bạn bè các cháu ở miền Nam”.

Một tràng vỗ tay nữa lại vang lên trong không khí trang nghiêm và ấm cúng. Bác Hồ nói tiếp: “Các cháu đã ra đến miền Bắc xã hội chủ nghĩa rồi đấy. Bác mong các cháu ngoan, học giỏi để xứng đáng là cháu ngoan của Bác. Các cháu là những ” hạt giống đỏ ” của đồng bào miền Nam gửi ra đây học tập cho nên phải làm sao cho xứng đáng với lòng mong mỏi đó. Bác chúc các cháu ngoan, khỏe, vui và học tập thật giỏi” Nói xong, Bác Hồ quay qua bên cạnh hỏi: “Các chú có ý kiến chi không?” (ý hỏi ý kiến các bác trong Bộ Chính trị có mặt lúc đó).

Các bác đều không nói thêm và tán thành ý kiến với Bác.

Bác nói tiếp: “Bây giờ các cháu xuống dưới xem phim”. Chúng tôi đứng lên và đi xuống với Bác, bạn thì đi cạnh bác Tôn, bạn thì đi cạnh bác Đồng, bác Duẩn, bác Chinh, bác Giáp, bác Nghị…

Vào phòng chiếu phim ở tầng 1, Bác chiêu đãi bộ phim thiếu nhi miền Nam đánh Mỹ (phim hoạt hình). Lúc đó tự nhiên tôi thấy vinh dự đến lạ kỳ, một niềm vui khó tả, Bác Hồ ngồi cạnh tôi bác ôm chặc tôi, một tay choàng qua vai tôi và xoa xoa lên ngực tôi bộ ngực mơí lớn của một cô gái miền nam .

Khi đèn phòng bật sáng Bác hỏi về gia đình tôi và cuộc hành trình của tôi đi bộ vượt Trường Sơn hơn 3 tháng như thế nào kể cho Bác nghe. Bác xoa đầu và hôn lên trán tôi hai cái rất lâu, tôi nhớ rất kỹ, tôi kể sơ về hoạt động giao liên của tôi cho Bác nghe và nhớ đến lời căn dặn của ba mẹ tôi cùng các chú trong cơ quan, ba tôi ở chiến khu Đại Lộc QNĐN thế nào. Ngồi một lúc, Bác đi qua bên con Hoa, Con Lan và tôi thấy bàn tay của bác cũng không bao giờ chịu làm biếng .

Đêm hôm đó tôi được một chị thư ký của bác noí nhỏ cho tôi biết là tôi hân hạnh được bác muốn cho gặp riêng bác, có những chuyện bác muốn hỏi tôi nhưng vì sáng nay đông qúa bác không tiện. Khi tôi cùng Chị Nhàng đi tơí chổ Bác ở thì tôi được Chị Nhàng dẫn đi tắm rữa sạch sẽ và chị nhàng nhìn tôi trong đôi mắt u buồn và tội nghiệp .Tôi được chị nhàng dẫn đi qua môt hàng lang, và tơí phòng ngủ của bác, chị nhàng gõ cữa ba tiếng cánh cửa mở ra, Chị nhàng bảo tôi đi vào và chị xoay lưng bỏ đi .

Khi tôi vào lòng Bác ôm chầm lấy tôi hôn môi tôi, hai tay bác xoa nắn khắp người tôi, Bác Bóp hai bờ ngực nhỏ của tôi, bác bóp mông tôi bác bồng tôi lên thiều thào vào trong tai tôi :

– Để bác cấy hạt giống đỏ cho cháu, cháu mang về miền nam cho bác nhé.

Bác bồng tôi lên gườing hai tay bác đè tôi ra và lột áo quần tôi, Bác như một con cop đói mồi, sau một hôì kháng cự tôi biết mình không thể nào làm gì hơn nên đàng năm xui tay.. Hai hàng lệ một cô gái miền nam vừa tròng 15 tuổi đã bị bác cướp đi mất cái trong trắng.

Những đêm sau mấy đứa con gái khác cũng được dẫn đi như tôi, tôi biết là chuyện gì sẽ xảy ra với chúng, nhưng chúng tôi không ai dám noí vơí ai lời nào. Và qua cái chết của con Lành và con Hoa thì những ngày sau đó chúng tôi sống trong hoang mang và sợ sệt không biết là khi nào tới phiên của mình .

Cho đến khi thống nhất nước nhà, ba mẹ tôi không còn nữa, đã hy sinh cho độc lập dân tộc song họ hàng tôi vẫn vui lòng bởi vì tôi đã thay mặt gia đình và các cô chú trong cơ quan cũng như bạn bè tôi được vinh dự gặp Bác Hồ. Nhưng có ai biết được rằng sau cái gọi là vinh danh gặp bác hồ là chuyện gì xảy ra đâu.

Kể cã chồng tôi khi hỏi tới trinh tiêt’ của tôi, tôi cũng không dám nói vì anh ấy là một đảng viên cao cấp là một người lảnh đạo của tỉnh QNDN. Tôi chỉ nói là khi đi công tác tôi bị bọn ngụy quân bắt tôi và hảm hiếp tôi, chứ làm sao tôi dám noí tôi bị hảm hiếp lúc mơí 15 tuôỉ và bị hảm hiếp ngay Phủ chủ tịch và chính là ” Bác hồ ” hảm hiếp tôi cho chồng tôi nghe .

Bây giờ ngồi đây tự điểm mặt lại trong số chúng tôi được vinh dự gặp Bác Hồ hơn 40 năm trước đây, chúng tôi đều trưởng thành, ngôì ngậm nguì nhớ laị những đứa bỏ xác laị trong phủ chủ tịch và không bao giờ về lại được miền nam. Tự nghĩ lại, chúng tôi thấy rất thấm thía lời Bác Hồ đã dạy: “Bác sẽ cấy những hạt giống đỏ của của bác cho đồng bào miền Nam”.

Quãng Nam-Đà nẵng

Ngày mùng 2 thánh 9 năm 2005

Huỳnh Thị Thanh Xuân .

http://www.take2tango.com/default.aspx?display=5907

——————————————————————————–

Ý KIẾN CỦA BẠN

——————————————————————————–

Thua chi Huynh Thi Thanh Xuan, chuyen nay co thuc khong? sao ma nghe chi ke toi thay the tham qua va doc ac cho cai lu CONG SAN VN qua di . bay gio chi da co con voi Ho Dam Tac hay chua va xin chi noi ro sau khi chi tro ve MNVN chi lam nhung gi cho den ngay nay ma bon VC van bung bit cai thang khon Nan Ho Ma*’t Dich troi danh thanh dam cai thang HO nay .

——————————————————————————–

Tuan

——————————————————————————–

Bài viêt nây rât đúng. Hò chi Minh là tên dâm dục đã hãm hại biết bao thiéu nử đẹp miền Nam. Vì biết tánh dâm duc va thich gái Miên Nam của Hö chi Minh, nên Bô Tư lệnh kháng chiên Nam bô lúc bây gìờ, đã thành lâp bô phân tuyển chọn các thiếu nử đep miền Nam đưa ra Băc, để cung cáp tinh dục cho hắn.
Bô phân nây do cưu TT Vỏ văn Kiêt phu trách..Tât cã thiếu nữ dược tuyên chon do Kiêt quản lý, dạy dô trước khi đưa ra Băc. . Trong sô thiếu nử đươc tuyển chon, có môt ngươi tên Nhàn ( hìện sông tai VN ) đuoc tên Vỏ văn Kiệt thich nên hảm hiêp . Cô này có thai với Kiệt, nên băt buôt phải giử lại Mièn Nam .Sau nây thành vợ thứ của Vỏ văn Kiêt, sanh đưoc môt dudua con trai dat tên Nam . Hiện tên Nam đang giư chức Tỏng Giám Đôc môt công ty lơn tại Saigon.
Bao nhiêu thiếu nữ đẹp Miền Nam bị đưa ra Bắc cho tên dâm tặc Hô Chí Minh thõa mản duc tinh , sau đó bi thũ tiêu ?. Hôm nay, bài viết năy là bãng cáo trạng đằu tiên mà người viết âm thàm chiu dưng đau khô tủi nhục và oán hân tên dâm tặc Hô Chi Minh, nên đã manh dạn tô cáo. Tôi ác của hăn quá rõ ràng .!. Hy vong trong nhưng ngày tớì , chúng ta sẽ đoc nhiều chuyện tô cáo khác hanh dông hảm hiêp của tên dâm tặc Hô !
Dưới ánh mặt trời, không sớm thi muôn, sự thât sẽ lân lượt phơi bày . Đã đến lúc các đãng viên csvn phải kiểm tra gâp các bà vơ của minh , có thể các bà nây đã từng bị Hô chi Minh và các lảnh tụ mà bon chúng ngu dại tôn thờ , hãm hiếp trước rôi , như trưòng hợp người viết lời tô cáo nêu trên.
Chúng tôi sẽ gởi bãng cáo trạng này đến tân tay các đãng viên cao câp , các đảng viên trẻ của đãng csvn đoc . Tăt cả cân phải suy nghĩ lai. Có nên tiếp tục tôn thờ tên dâm tặc Hô chi Minh không ?.

——————————————————————————–

Vàm cõ Dong

——————————————————————————–

Trời ơi, sao tởm thế !!! Chân dung một con quỷ râu xanh !!!

——————————————————————————–

Hung Nguyen

——————————————————————————–

Chuyen tham-cung bi-su nhu bai nay vua ke cung khong la-lung gi voi che-do cong-san. Mao-Trach-Dong bi bac-si rieng to-cao nhu the nao thi ta biet roi. Chu-tich Caucescu bi dan-chung giet chet va sau do bi to-cao da ham-hiep bao nhieu la thieu-nu, trong do co mot cuu vo-dich the-duc dung-cu cung bi no ham-hiep ( co nay hien sinh song ben My ). Nhung dieu tan-ac va ban-thiu nhu vay chi thay trong cac che-do DOC-TAI ( khong nhat-thiet la Cong-San ) , tuy nhien no thuong xay ra trong cac che-do Cong-San vi chung no deu doc-tai.
Chung ta hy-vong va tin-tuong, sau khi VC bi lat do, the-gioi se xet-xu nhung ten VC sat-nhan da hanh-quyet cac vi Tuong VNCH ma khong xet-xu. Nhung ten sat-nhan nam 1968 Mau-Than tai thanh-pho Hue ma chung ta co day-du ho-so va nhan-chung, va biet bao nhieu toi-ac khac trong chien-tranh. Truoc nhung toi-ac chien-tranh ro-rang nhu vay ma chung no thang tran thi cung that la la-lung. Danh-tu Chanh-Nghia khong biet co xac-thuc hay khong, hoi cac ban ? Hay la suc-manh quan-su moi la dong-luc chanh ? Den the-ky thu 21 roi ma ngu-ngon ” Con cuu va cho soi ” cua La Fontaine van con gia-tri tuyet-doi. Mia-mai that. Dau-don that.

——————————————————————————–

Ke doc-hanh

——————————————————————————–

Đầu năm đọc bài của tác giả Nguyễn thị thanh Xuân !
Có đúng không hả tác giả Nguyễn thi Thanh Xuân ??? Nếu quả rõ ràng là hồ dâm tặc đã phá trinh tiết của tác giả Nguyễn thị Thanh Xuân ,lúc còn độ tuổi 15 ,ra thăm hồ già dê ,thì đây là một c’ai tội rất lớn lao ,đối với tác giả Nguyễn thị Thanh Xuân không bao giờ quên .
Bài này ra đúng đầu năm KỶ SỬU , đại sứ vc lê công ngủ ta,i Mỹ nên đọc làm tài liệu ,để mà ĂN NÓI VỚI dân chúng trong nước vc .Đừng tưởng rằng không có việc gì CHE LẤP CẢ TRÁI ĐẤT được đâu . Cũng như madison n. tại San Jose ,làm những việc gì mờ ám khi ngồi tại LẦU 18 CITY HALL mà che dấu CĐTNcs .Một ngày nào sẽ được PHƠI BẦY CHO CẢ THẾ GIỚI BIẾT HẾT .Bởi thế ,CĐTNcs tại San Jose ,CA quyết tâm đến ngày 3/3/2009 PHẢI YES RECALL madison n. YES RECALL madison n YES RECALL madison n . YES RECALL madison n . YES RECALL madison n.

——————————————————————————–

Huong N.

——————————————————————————–

KHi con nguoi` co’ quyen` lu+.c trong tay, chuyen gi` ho. cung~ lam`, huong’ chi HCM la` 1 te^n luong` ga.t ba.n, hai. da^n, ha(n’ la` con quy? ra^u xanh tra’ hinh` , ha(n’ la^.p muu, ddu? ke^’ dde^? dda.t dduoc ddi.a vi., danh vo.ng, ha(n’ dduoc ong thay` trung co^.ng Mao truyen` cho tu+ tuo?ng chuyen pha’ trinh con gai’ rat he^n, cang` “ca(t’ chi?” cac chau’ nhi ddo^ng` dduoc cang` nhieu`, cang` he^n, de^? tien’ le^n chu? tich nha` nuoc XHCN, cho nen cac’ dda?ng vien, chu? tich noi guong Bac dda~ & ddang lam` ba^t’ cu+’ moi chuyen tan` bao., da^m o^ ma` bac dda~ lam`
Xot’ xa cho da^n ngheo` nuoc VN chung’ ta qua’.
Hellene Nguyen

——————————————————————————–

Helene Nguyen

——————————————————————————–

Đến bây giờ các bạn mới nhìn ra con qủi râu xanh dâm tặc hồ chí minh thì có lẻ hơi bị trễ đấy !….

——————————————————————————–

Thu Hanoi

——————————————————————————–

Những gì mà tôi viết trên đây là lời thú tội của một ngư1ời cha, vì quá tôn-sùng Hồ Chí-Minh nên đã gởi 3 đứa con gái đẹp và duyên-dáng của mình cho “Bác” hưởng trinh-nguyên của chúng để bản-thân của người cha này được “Bác” cho kết-nạp đảng-viên và được “Bác” cấp cho miếng huy-chương “Anh-hùng Lao-động hạng hai”.
Người cha đó tên là Nguyễn Hữu-Chí, cùng quê-hương với “Bác” ở Hà-Tĩnh. Ông này làm kế-toán viên của một hãng Pháp ở Phnom-Penh, Cambodia. Sự việc đã xảy ra trong năm 1967. Cô con gái lớn tên Mỹ-Dung 23 tuổi, cô con gái kế tên Mỹ-Hạnh 17 tuổi và cô con gái út tên Mỹ-Duyên 14 tuổi. Trước khi “Bác” dập liễu vùi hoa, “Bác” cho đem hàng chục ký-lô trà tươi ướp vào thân-xác của ba cô con gái này để làm “trinh-nữ trà” để “Bác” uống được tăng thêm tuổi thọ.
Rủi cho “Bác” là Tết Mậu-Thân 1968, quân của “Bác” chết vô số kể ở VNCH nên “Bác” phải ra đi về bên kia thế-giới vào ngày 2 tháng 9 năm 1969 (do buồn rầu hay do bị đầu độc bằng thạch-tín?!).
Tôi đã gặp ông cha này lần cuối tháng 7 năm 1999 tại Thảo Cầm Viên, sau đó tôi nghe tin ông chết vì chứng đột qụy tại nhà riêng ở Quận 10, Hồ-Thành.

——————————————————————————–

Trinh Han Doi

——————————————————————————–

Bác Hồ đại trí, đại hiền
Thấy gái Nam bộ bác liền khui hoa
Miệng hô cấy giống ba hoa
Đè ngay cháu xuống hửơng ngay sái đầu …..
Cái mất dạy nhất trong bài viết kể xấu tên dâm tặc Hồ chí Minh là bôi nhọ thanh danh người quân nhân VNCH ….. Đây chỉ là một trong hàng vạn người đàn bà bị bọn ma đầu VC hãm hiếp xong rồi vu vạ cho người lính VNCH ….. Mong rằng sẽ có nhiều người như bà Xuân này hãy can đảm kể ra nỗi bất hạnh của mình khi bị bọn VC nó hãm hại rồi đổ vấy đổ vá lên đầu người lính VNCH …..

——————————————————————————–

Nguyễn văn Tàng

——————————————————————————–

GIÀ HỒ GIAN DÂM
“Bác” Hồ rất thích rờ mông
Vuốt lưng, bóp ngực xung phong “hang hùm”
Cháu ngoan chịu trận người run
Cha già dân tộc miệng luôn thực hành
Giới trẻ trong nước hoan nghênh
Xếp hàng viếng “bác” Chí Minh khóc òa ?
“Vi dân vì nước bôn ba”
“Kháng chiến chống Pháp nước nhà vinh quang”
“Sử sách ghi chép rõ ràng”
Công lao của “bác”, bà con mỉm cười
Đêm khuya thanh vắng ôi thôi
“Bác” Hồ cấy giống đã đời gái Nam
Đảng viên tiếp nối Cáo Chồn
Làm tình xả láng cháu ngoan quê nhà
Trăm hoa nở rộ vườn nhà
Kính dâng “bác” hưởng đàn bà một con
Bàn tay năm ngón lách luồn
Suối khe đồi núi ôm luôn chẳng rời
Sâm nhung ngâm rượu trời ơi !
Áp phê quá cỡ đã đời bẻ hoa
Lãnh tụ Cộng Việt xông pha
Leo lên, tụt xuống bao la thỏa tình
Con rơi con rớt chung quanh
Con chung của đàng phải dành ưu tiên
Gái quê ứa lệ buồn phiền
Màng trinh “bác” đoạt sau đêm động phòng
Chế độ thú vật tàn hung
Nồi vung úp bậy khổ thân cháu Hồ
Công An Bộ Trưởng ma cô
“Sái nhì” hưởng tiếp búa to đập đầu (*)
Lê Đắc
(*). Xin đọc Đêm Giữa Ban ngày của Vũ Thư Hiên. Tên Trần Quốc Hoàn hiếp tiếp rồi đem ra bờ hồ Tây Hà Nội lấy búa đinh đập vào đầu cô Nông thị Xuân cho chết luôn (không phải cô HTTX này)

——————————————————————————–

Lê Đắc

——————————————————————————–

Thế mà cái thằng Brian Doan gì gì đó trong đám Vaala còn khoe tượng khoe hình Hồ chó Minh nửa chứ . Hồ là một tên dzâm loàn ác ôn như thế đó vậy mà bây giờ vẫn còn người tôn thờ như đám việt gian .

——————————————————————————–

tango2usa

——————————————————————————–

“Bác Hồ ” gian ác và dâm
Cho nên khi chết phải nằm tênh hênh
Trồi lên, thụt xuống bập bềnh
Dễ người nhâ.n diê.n mot tên tô.i đồ

——————————————————————————–

SR

——————————————————————————–

Ba` Huy`nh Thi. Thanh Xua^n,

Thi` ra g/d ba` thuo^.c ha.ng “a(n co+m Quo^’c Gia, tho+` ma Co^.ng Sa?n”.
Chi’nh ba me. ba` dda~ ti`nh nguye^.n da^ng ba` cho te^n Ho^` Da^m Ta(.c, chu+’ cha(?ng co`n ai nu+~a. Kho^ng bie^’t no+i chi’n suo^’i ho. co’ ha~nh die^.n ve^` nhu+~ng gi` ho. dda~ la`m cha(ng? Con ga’i 15 tuo^?i(nhu+ lo+`i ba` khai), lo^.i ru+`ng 3 tha’ng dde^? ddem da^ng hie^’n ddo+`i mi`nh cho ke? vo^ tha^`n…Ba’c Ho^` dda.i da^m cu?a ba` dda~ tro^`ng nhu+~ng ha.t gio^’ng ddo? cu?a ba’c cho ddo^`ng ba`o mie^`n nam, ne^n chu’ng to^i dda~ ma^’t nu+o+’c tu+` sau 30/4/1075 ro^`i ddo’ ba`. Ke^? tu+` ddo’ bie^’t bao nhie^u sinh ma.ng, bie^’t bao em ga’i co+~ tuo^?i ba` khi xu+a, dda~ go+?i tha^n va`o bie^?n ca?, va`o ru+`ng sa^u dde^? ddi ti`m 2 chu+~ TU+. DO; Nhu+ng na`o ho. dda~ dde^’n ddu+o+.c be^’n bo+` Tu+. Do!!!
Ba^y gio+` ba `dda~ bie^’t ddu+o+.c the^’ na`o la` to^.i ha?m hie^’p tre? em tuo^?i vi. tha`nh nie^n cu?a ba’c Ho^` da^m ta(.c cu?a ba` chu+a? Ba` co’ to^.i vo+’i ngu+o+`i da^n va` Chi’nh Quye^`n mie^`n nam Vietnam. Ba` bie^’t to^.i gi` kho^ng?
– To^.i lo^~i phe’p co^ng ba(`ng, to^.i bo? va., ca’o gian khi ba` cha.y to^.i cho ba’c Ho^` cu?a ba`. Ba` no’i:
– “Bo.n ngu.y qua^n ba(’t va` ha?m hie^’p….”
Ha?m hie^’p ba` o+? dda^u? Ai ha~m hie^’p ba`, thi ba` dda~ bie^’t!!!

——————————————————————————–

Cao Nguyen
dần dần thì người ở trong nước củng biết tên Hồ tặc dâm dục thích cháu ngoan bác dâm vật và con của cán ngố miền nam ngu dốt,thật tội nghiệp cho đám giải phóng miền nam vì họ không biết và chân thật nên bị đám mặt trận tuyên truyền với chiêu bài chính nghĩa dân tộc nghe mùi tai ,rồi đi theo để chống mỹ cứu nước nhưng họ đâu có ngờ chính các đồng chí của họ đã giết chết những thành viên trong gia đình họ để gieo rắt tội ác lên phía VNCH để tạo nên sự căm phẩn và hận thù cho những thành viên còn lại để cho họ tăng cao thêm sự trung thành và lòng thù hận,đó là chiêu thức của cộng sản.(ném đá dấu tay) có nhiều chuyện về tội ác do cộng sản gây ra bằng chứng còn sờ sờ ra đó vậy mà ở hải ngoại vẩn còn có người dám tin bọn CS tuyên truyền và nghe theo thế mới buồn chứ làm như không nghe, không có mắt để nhìn thấy vậy.
hy vọng một ngày nào đó huyền thoại Hồ chí Minh sẻ phải bị đạp đổ nó ,để xã hội được sống lành mạnh hơn và sống thành thật hơn không còn sống theo gương bác HỒ ẤU DÂM CÁC CHÁU NHI ĐỒNG.
BÁC HỒ CÙNG LẠI BÁC TÔN
HAI THẰNG GIÀ DỊCH THÍCH HÔN NHI ĐỒNG
NHI ĐỒNG BIẾT TỔNG TÒNG TONG
SỜ ĐẦU RỒI LẠI SỜ MÔNG,SỜ LỜ